image_pdfimage_print

Thời gian gần đây trên trang Feabook chính thức của tổ chức khủng bố Việt Tân liên tiếp đưa đăng các bài viết với tựa đề “Xin hay cứu tử tù 19 năm biệt giam đang miệt mài kêu oan, Quyết định thi hành án tử hình đã được ký, sinh mạng họ có thể chấm dứt bất cứ lúc nào”…

Quay trở lại với vụ án của “Tử tù” Lê Văn Mạnh, bằng tất cả những chứng cứ xác thực và kết luận điều tra thận trọng nhằm tránh oan sai người vô tội đã có thể thấy bản án dành cho Lê Văn Mạnh là công khai, minh bạch, đảm bảo các quy định về tố tụng.

Cách đây 15 năm trước (ngày 25/11/2008), thẩm phán Vũ Phế Đoàn, chủ toạ phiên toà hình sự phúc thẩm của TAND tối cao, xét xử bị cáo Lê Văn Mạnh (sinh năm 1982, trú tại thôn 4, xã Yên Thịnh, huyện Yên Định, tỉnh Thanh Hóa). Bản án tuyên cùng ngày với hình phạt chung là tử hình với 3 tội danh “Giết người”, “Hiếp dâm trẻ em” và “Cướp tài sản”. Theo cáo trạng số 81/KSND-P1 của VKSND tỉnh Thanh hóa ngày 04/7/2005, vào khoảng 17 giờ ngày 21/3/2005, trong lúc đi tìm trâu tại bờ sông cầu Chày (thuộc thôn 4, xã Yên Thịnh, huyện Yên Định, tỉnh Thanh Hóa), Lê Văn Mạnh thấy cháu Hoàng Thị Loan (sinh năm 1991), trú cùng thôn đang đi vệ sinh, nên đã nảy sinh ý định hiếp dâm cháu Loan. Sau đó, Lê Văn Mạnh lén lút lại gần, bịt miệng, vật cháu Loan xuống đất để thực hiện hành vi hiếp dâm cháu Loan. Do cháu Loan chống cự, nên Lê Văn Mạnh đã túm tóc, đập đầu cháu Loan nhiều lần xuống đất làm cháu bị ngất, nằm bất động. Tiếp sau đó, để che giấu hành vi thú tính của mình, Lê Văn Mạnh đã mang xác cháu Loan lội qua sông cầu Chày, bỏ vào bụi cây rậm rạp ở bờ sông thuộc xã Xuân Minh, huyện Thọ Xuân, tỉnh Thanh Hóa nhằm dấu xác. Tại đây, Lê Văn Mạnh đã xé quần, áo của cháu Loan làm dây quấn, thắt vào cổ nạn nhân nhằm để mọi người nghĩ rằng cháu Loan tự buộc cổ mình tự sát; Lê Văn Mạnh còn dùng đất sét nhét vào âm hộ của nạn nhân để che đậy hành vi hiếp dâm của mình. Thực hiện xong hành vi phạm tội của mình, Lê Văn Mạnh về nhà tắm rửa, thay quần áo.

Tối cùng ngày, không thấy con gái về, nên ông Hoàng Văn Hồng (bố cháu Loan) đã cùng người nhà tổ chức đi tìm con nhưng không thấy. Đến trưa ngày 22/3/2005, người dân phát hiện xác cháu Loan ở bờ sông cầu Chày, phía bên xã Xuân Minh, huyện Thọ Xuân. Cách đó khoảng 120m có một chiếc quần cạp chun nền trắng sọc đỏ. Kết quả giám định pháp y ngày 30/3/2005 cho thấy cháu Loan “chết do thắt cổ, trên nạn nhân có dấu hiệu bị ngạt nước, có bị hiếp dâm”.

Cũng theo cáo trạng của Viện KSND tỉnh Thanh Hóa thì trước đó, vào ngày 7/3/2003, khi đang làm ăn ở miền Nam, Lê Văn Mạnh đã cùng với Bùi Ngọc Du (người cùng quê) cướp một chiếc xe máy, 16 triệu đồng cùng các giấy tờ cá nhân của anh Trương Hữu Lắm (ở TP.HCM) trên địa bàn tỉnh Đồng Nai. Sau khi gây án, Bùi Ngọc Du bị bắt và bị tuyên phạt 11 năm tù. Còn Lê Văn Mạnh bỏ trốn về quê và bị cơ quan CSĐT Công an tỉnh Đồng Nai ra Quyết định khởi tố bị can và Lệnh truy nã về tội “Cướp tài sản”.

Ngày 20/4/2005, Lê Văn Mạnh bị cơ quan CSĐT Công an tỉnh Thanh Hóa bắt giữ tại nhà riêng theo Lệnh truy nã của cơ quan CSĐT Công an tỉnh Đồng Nai về tội “cướp tài sản”. Trong thời gian bị giam tại trại giam Công an tỉnh Thanh Hoá, ngày 23/4/2005 Lê Văn Mạnh đã viết và gửi một bức thư cho cha mình, trong nội dung bức thư Lê Văn Mạnh tự nhận mình là người đã hiếp, giết cháu Loan; căn cứ vào kết quả điều tra cùng các tài liệu, chứng cứ có liên quan ngày 24/4/2005, cơ quan CSĐT Công an tỉnh Thanh Hóa  đã ra Quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với Lê Văn Mạnh về tội “giết người, hiếp dâm trẻ em”. Đồng thời cơ quan CSĐT Công an tỉnh Thanh Hóa cũng đã ra quyết định nhập vụ án đối với hai vụ án trên, sau đó chuyển Viện KSND tỉnh Thanh Hóa truy tố bị cáo Lê Văn Mạnh về các tội “giết người; hiếp dâm trẻ em và cướp tài sản”.

Ngày 29/7/2005, TAND tỉnh Thanh Hóa xét xử sơ thẩm và kết án tử hình đối với Lê Văn Mạnh về 3 tội danh “giết người; hiếp dâm trẻ em và cướp tài sản”, sau đó Lê Văn Mạnh có đơn kháng án. Đến ngày 27/10/2005, Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại Hà Nội xét xử phúc thẩm và tuyên hủy bản án sơ thẩm ngày 29/7/2005 của TAND tỉnh Thanh Hoá đồng thời trả hồ sơ điều tra bổ sung.

Trong phiên xét xử ngày 29/7/2008, Tòa sơ thẩm TAND tỉnh Thanh Hóa vẫn kết án tử hình đối với Lê Văn Mạnh về 3 tội danh “giết người; hiếp dâm trẻ em và cướp tài sản” ”, sau đó Lê Văn Mạnh tiếp tục có đơn kháng án. Đến ngày 25/11/2008, Tòa phúc thẩm TAND tối cao tại Hà Nội đã tuyên y án theo bản án sơ thẩm ngày 29/7/2008 của TAND tỉnh Thanh Hoá, tuy nhiên Lê Văn Mạnh vẫn cho rằng mình bị oan và tiếp tục có đơn kháng án.

Được biết, từ năm 2005 đến 2008, vụ án này đã trải qua tổng cộng 7 phiên tòa, gồm 3 lần xét xử sơ thẩm, 3 lần xét xử phúc thẩm và 1 lần giám đốc thẩm.

Từ khi xảy ra vụ án đến nay, gia đình tử tù Lê Văn Mạnh liên tục gửi đơn kháng cáo và kêu oan đến các cơ quan từ Trung ương đến địa phương. Trong suốt quá trình điều tra, cơ quan điều tra cũng đã tiến hành rà soát vụ án với mục đích không làm oan người vô tội và bỏ lọt tội phạm. Hơn hết, việc gia đình tử tù kêu oan là diễn biến tâm lý, hành động bình thường để cứu con. Tuy nhiên, bằng tất cả những chứng cứ hiện hữu cùng với việc các cơ quan chức năng đã cố gắng xem xét toàn bộ vụ án đúng với quy trình, quy định pháp luật đều chứng minh được kết luận của Cơ quan CSĐT đối với tử tù Lê Văn Mạnh là đúng người, đúng tội.

Pháp luật là nghiêm minh và bình đẳng, nếu một cá nhân không có sai phạm thì chẳng ai có thể trắng trợn buộc tội họ, ngược lại nếu một người đã thực hiện hành vi vi phạm thì phải bị trừng trị nghiêm minh trước pháp luật.

Chúng ta không còn xa lạ gì với những chiêu trò “Mượn gió, bẻ măng”, “tát nước theo mưa”, “Kêu oan, khóc mướn” để tạo cớ tấn công chống phá Đảng, Nhà nước Việt Nam của tổ chức khủng bố Việt Tân, trước đó trong vụ án Hồ Duy Hải, Nguyễn Văn Chưởng … tổ chức khủng bố Việt Tân cũng rao riết đăng đàn “Kêu oan, khóc mướn” và vu cáo các cơ quan tư pháp tuyên phạt oan sai. Thế mới thấy được bản chất và luận điệu của tổ chức khủng bố Việt Tân là  suy diễn, bóp méo, lái thông tin theo hướng khác sau đó quy kết về vấn đề chính trị. Đây chính là ý đồ “chính trị hóa các vụ án hình sự” để chống phá Đảng, Nhà nước và Nhân dân ta. Vì vậy nhân dân cần có cái nhìn khách quan, toàn diện và hết sức tỉnh táo trước những chiêu bài kích động của tổ chức khủng bố Việt Tân và qua đó, chúng ta cần cảnh giác và kiên quyết đấu tranh, làm thất bại mọi âm mưu, thủ đoạn chống phá Đảng, Nhà nước, bôi nhọ chế độ xã hội chủ nghĩa của các thế lực thù địch, phản động, đối tượng cơ hội chính trị; luôn tôn trọng, bảo vệ Hiến pháp, pháp luật, góp phần xây dựng nền pháp chế xã hội chủ nghĩa./.

CAYC